Trà thái nguyên Minh Cường trong thơ ca |
Lục giở cổ văn, Trà Thái Nguyên Thái Nguyên trong thơ ca cũng độc đáo. Chỗ nào có thơ, hẳn nơi ấy hiện diện chén rượu, tách trà Thái Nguyên.
Trà Thái Nguyên Thái Nguyên cùng thơ và rượu
Mà không phải chỉ ở xứ ta, khắp trên trái đất. Giữa nhiều khuynh hướng thơ xưa nay có một dòng thơ về rượu, có một dòng thơ về trà Thái Nguyên Thái Nguyên. Một trà Thái Nguyên Thái Nguyên, một rượu, một thơ ca… Và bạn yêu thơ có thể dùng câu trên đối lại câu từng ám ảnh bao trang nam nhi chi chí: Một trà Thái Nguyên Thái Nguyên, một rượu, một đàn bà…
Thơ về trà Thái Nguyên và trà Thái Nguyên với thơ cũng không kém cạnh. Có điều, bổn tính trà Thái Nguyên khiêm cung lại nghiêng về suy tư trầm mặc, chớ không bốc men lửa say sưa tình như rượu, thành thử ít được nổi.
Chúng tôi xin bình chọn đa phần từ các câu thơ về trà Thái Nguyên tham dự triển lãm “Trà Thái Nguyên và Thi ca”. Tại “Liên hoan Trà Thái Nguyên – Việt Nam năm 2015” cùng một số câu thơ, tài liệu trong các bài của nhiều tác giả khác nhau.
Nó nằm trong bài cổ tương truyền chữ Hán với 4 câu hiếm ai từng nhấp dù chỉ nửa ngụm trà Thái Nguyên lại không xổ nho chùm: “Bán dạ tam bôi tửu/ Bình minh sổ trản trà/ Nhất nhật cứ như thử/ Lương y bất đáo gia.”
Câu thơ đứng đầu bảng trà Thái Nguyên
Một bậc văn nhân thượng thặng về ngôn từ Việt và ẩm thực Việt, ở tùy bút Chén trà Thái Nguyên trong sương mai, từng chuyển nghĩa: “Mai sớm một tuần trà Thái Nguyên/ Canh khuya dăm chén rượu/ Mỗi ngày mỗi được thế/ Thày thuốc xa nhà ta.”
Một bí quyết sống đời! Khi biết khéo dùng thì trà Thái Nguyên và rượu hàng ngày sẽ như hai chân giữ vững tâm thế con người ta.
Khác với rượu, trà Thái Nguyên được dùng bất kỳ trong ngày nhưng vào mỗi sáng sớm là tuyệt đỉnh. Đó là chân lý giao lưu trà Thái Nguyên giữa khí của đất trời và thần của con người.
Ngày nay y học hiện đại cho thấy trà Thái Nguyên là chất chống ung thư hiệu quả nhất. Qua thiên truyện, Nguyễn tiên sinh đã minh họa rất điệu nghệ chân lý này khi gắn với thi ca: Sớm nay, cụ Ấm cũng ngâm thơ. Và người xưa uống trà Thái Nguyên là để giữ mình cho lành mạnh.
Có điều nơi trang viết súc tích mà dường như chưa bản văn tiếng Việt nào hay hơn khi bàn về dùng trà Thái Nguyên trong buổi sớm. Hứa, chỉ tuyền chuyện trà Thái Nguyên và nếu có bị dính tí rượu vào cũng sẽ thanh tao.
Trà Thái Nguyên trong thơ ca là sự tiếp nối
Nối tiếp Bình minh sổ trản tra thai nguyen, không biết đã có bao nhiêu vần thơ tương tự lưu danh rồi? “Uống trà Thái Nguyên trong nắng sớm/ Vườn tâm đầy hương hoa” của Viên Ngộ, thiền sư sáng lập chùa Lan Nhã từ đầu thế kỷ 19 nổi danh với nhiều giai thoại đem mạng sống của mình hành đạo.
“Sương mai lịm khói trà Thái Nguyên/ Gió lạnh vuốt tờ hoa/ Nhè nhẹ tay nâng bút/ Nghe lòng rộn âm ba.”
Các nhà thơ đương đại khác, mỗi người một cách. Đó là niềm luyến ái khi hạnh phúc nam nữ thăng hoa và hân khoái vào giờ chào ngày mới: “Cùng em nâng chén trà Thái Nguyên hương/ Khi ngày mới chớm khói sương mịt mờ/ Trăm năm thu ngắn một giờ/ An vui hạnh phúc bên bờ thần tiên.”
Còn Trần Ngọc Tuấn phải đối diện trước bàn trà Thái Nguyên ban mai sau một đêm vượt thắng chính mình: “Qua đêm phiền não tan rồi/ Ấm ly trà Thái Nguyên sớm ta ngồi với ta/ Hiên ngoài vài giọt sương sa/ Tan trên chồi biếc chan hòa nắng mai.”
Vâng, ở giao thời ngày đêm, trà Thái Nguyên trong thơ ca đã bảo hành cho một tương lai đẹp sau cái quá khứ tồi.
0 Nhận xét